Thứ Tư, 13 tháng 12, 2017

Ngày 14/12/2017

Hôm nay tỉnh dậy tôi không biết mình nên phải làm gì trước. Mọi thứ chợt trở nên mênh mang quá...
Chiều hôm qua tôi mới đạt được thỏa thuận với chủ nhà về việc thuê nhà và chuyển xuống đó ở để cải tạo không gian trước, nhưng chỉ vài tiếng sau đó thì tôi cũng nhận được tin trong gia đình có người không đồng ý cho thuê nhà nữa. Mọi kế hoạch của tôi giờ đây như sụp đổ. Dự án của tôi, hướng đi của tôi... tất cả đều dừng lại ở một khoảng không vô định. Tôi nói nghe có vẻ tiêu cực quá, nhưng thật sự là như thế... Những lúc như thế này lại muốn có một người chịu lắng nghe để tôi có thể chạy đến mà kể lể, than vãn với người ta.
Cùng ngày hôm qua, tôi có nhắn tin cho người yêu cũ của tôi là tôi nhớ cậu ta(gọi cậu vì tôi và người ấy bằng tuổi nhau, đó cũng là cách  gọi để tôi có thể thoát ra khỏi mối tình ấy). Cậu ấy không trả lời tôi. Không sao cả! Bây giờ tôi có thể kiểm soát được tình cảm của mình và sống lí trí hơn. Cho dù ai đó nói tôi vô tình và lãnh cảm. Vì ít nhất đối với một đứa như tôi, điều đó có thể giúp tôi mạnh mẽ hơn và sáng suốt hơn. Lúc tôi gửi tin nhắn cho cậu ấy, trong lòng tôi đang rối bời, thế nên không thể tính được. Vì tôi chẳng nhớ cậu ấy đến vậy đâu. Tôi biết thế! Nhưng trong tôi có một sự thất vọng về cách cậu ấy đối xử với tôi và cách cậu ấy nhìn nhận về cuộc sống. Cậu ấy lúc nào cũng muốn học, muốn trở thành thánh nhân, anh hùng, hào kiệt, nhưng bản thân lại cư xử giống như một kẻ thất phu. Có lẽ giờ cậu ấy chưa nhận ra đâu. Cậu ấy rất dễ nổi nóng, lúc nào cũng tỏ ra nghiêm khắc, rồi lúc nào cũng thích dùng sức chứng tỏ mình khỏe mạnh. Như thế có thể gọi là kẻ thất phu không nhỉ? Hay là hữu dũng vô mưu? Tôi không biết gọi cậu ấy như vậy có đúng không nữa. Ở cậu ấy không có sự mềm mỏng, cảm thông và bao dung. Ngay cả đối với tôi người mà cậu ấy yêu thương, cậu ấy cũng như vậy. Cậu ấy khiến tôi cảm thấy cậu ấy không phải yêu tôi mà là yêu bản thân cậu ấy. Cái cách cậu ấy thể hiện tình cảm với tôi, nó theo kiểu áp bức, áp đặt. Cậu ấy ôm tôi, tôi không muốn cậu ấy càng ôm chặt hơn và tôi chẳng thể nào thoát ra được. Những lúc ấy tôi cảm thấy rất sợ... Mà thôi giờ đây dù sao chúng tôi cũng đã chia tay rồi, những chuyện này chẳng còn ý nghĩa gì nữa. Giờ cậu ấy cũng chẳng thể làm tôi sợ được nữa.
Giờ đây tôi đang chờ sự phản hồi lại từ gia đình chủ nhà sau khi họ bàn bạc lại. Hy vọng họ đồng ý cho chúng tôi thuê nhà. Nếu cần thiết tôi sẽ vay tiền đặt cọc và kí hợp đồng trước để làm sự làm sự đảm bảo. Tất cả vốn liếng là tôi đi vay đấy. hahahaaa... Chưa bao giờ tôi thấy mình liều như bây giờ. Nhưng tôi tin rằng, chúng tôi có thể làm được. Hơn nữa tôi còn có sự hỗ trợ từ cô chủ nhà nữa mà. Đấy là cô ấy hứa với chúng tôi như thế. Tôi đang xem các mẫu nhà, hy vọng tôi sẽ tìm được thiết kế phù hợp với nơi tôi chuẩn bị thuê...